01/12/2012 | Chuyên mục: SÁCH . 30628 Lượt xem
Xót xa
Đến chùa,
dừng gót phong vân
Mới hay
tóc đã
trắng ngần sương pha
Với tay
nhặt một xác hoa
Đề câu thơ,
thấy xót xa cuộc người.
__________________________
Hạt sầu
Giọt sương
trên cỏ hôm qua
Giật mình
chợt hỏi
quê nhà là đâu
Thả rơi
chiếc bóng bên cầu
Quay lui
nhặt được
hạt sầu còn xanh!
_______________________
Xao, thôi
Nhà sư
quét lá sân chùa
Con chim nó hót,
cái hoa nó cười
Mù sương
lất phất non vời
Hóa ra thi tứ,
xao thôi mỏi mề!
_________________________
Duyên
Duyên sao
một cuộc trà đàm
Phù sinh
nửa buổi
thanh nhàn hiếm hoi
Duyên sao
trăng tỏ mặt người
Đề câu cổ lục,
tiếng lời cảo thơm
_______________________
Sẵn đủ
Ta từ
thiên địa bước ra
Tủy xương văn hiến,
thịt da lạc hồng
Lại thêm
có Phật giữa lòng
Mê chi
thượng phẩm
Tây Đông chào mời
_______________________
Thương đá
Đá kia
đã lỡ rong chơi
Bỏ non,
bỏ núi
chịu lời thiệt hơn
Thợ xây
đẽo méo, đục tròn
Nửa khuya sương ướt,
cô đơn, tủi buồn!
________________________
Về non
Nằm nghe
chuông rớt lắt lay
Chùa am hiện đại,
ngủ say phố vàng
Chợt đâu
cơn gió lang thang
Nhớ câu kinh cũ,
vượt ngàn về non!
______________________
Gậy chiếc
Dấu chân
trên cỏ hôm nào
Tượng mây,
bóng nguyệt,
hiên sao đời đời
Sá chi
mưa nắng chuyển dời
Sa-môn gậy chiếc,
dạo chơi non cùng
_____________________
Hiếu
Thương em
lượm củi bên đồi
Khổ đùm hai bó
để nuôi mẹ già
Gánh về,
lạnh vắt ngoài da
Lén dành hơi ấm,
nấu cà,
kho tương!
_________________________
Không lời
Đệ huynh
biết mấy thâm tình
Đến đi lặng lẽ,
câu kinh không lời
Ta còn
hơi thở, nụ cười
Xoa tay huyễn hóa,
xả rơi bụi vàng.
________________________
Con mắt
Đi về,
con mắt cầm tay
Vầng trăng
quên mất
tự ngày rong chơi
Non xanh đốt lửa bồi hồi
Nhìn quanh
chẳng thấy
cõi người là đâu!
_____________________
Gánh chữ
(Tặng cư sĩ Tánh Không)
Duyên sao
hòn vượn một ngày
Nằm non đá lặng,
trời mây bạn cùng
Chàng còn
gánh chữ trên lưng
Ta còn đẽo núi,
rã từng mảy không!
______________________
Sương xa
Chiều len
mái lá sơn môn
Màu thu
lẫn với
màu hồn nước mây
Tiếng chim
ướt lạnh hàng cây
Giọt sương xa xứ
lay bay rừng ngàn
_______________________
Về
Quê ai
khoác áo sương mùa
Có trăng cổ tích,
có chùa cheo leo
Sim me
dẫn lối truông đèo
Câu thơ
hồn đá
đi theo người về