Hóa mây

10/11/2012 | Chuyên mục: VĂN . 2655 Lượt xem

(Mến tặng CM, ĐT)

 

Sáng nay, huynh ra phố có chút việc. Chiều, bên song vắng, đệ chờ…

– Kìa! Đúng là huynh rồi, huynh đã về, nhưng dáng người sao thất thểu. Tò mò, đệ hỏi, huynh từ chối trả lời, lãng tránh ánh mắt đệ.

Tối, bên chung trà, huynh bạch lộ nỗi niềm:

– Đời người là một kiếp mây

– Kiếp mây? Đệ chưa hiểu lắm.

– Vì mây lang thang, vô định. Kiếp người cũng vậy.

– Mà huynh với mây thì có liên quan gì với nhau cơ chứ?

– Có chứ, bởi vì huynh đang muốn hóa thân làm một cụm bạch vân, lửng lơ trên đầu núi trong mỗi độ hoàng hôn.

– Huynh nghệ sĩ ra phết đấy chứ!

– Ừ… thì huynh vốn là nghệ sĩ mà!

Câu chuyện cũng đến lúc tàn canh. Đêm nay, đệ trằn trọc, mong sao trời đừng sáng.

Tháng sau, huynh bỏ áo nhà chùa.

Tiếng chuông chiều vương trên xác nắng. Và, kìa! Một cụm bạch vân đang trôi, là huynh chăng?

 

CHƠN BẢO