Danh mục

  • Áng thơ mây

                      Chiều! Hoang vu hoang vu Nắng rớt vệt loang mù Bên hiên chùa rụng tím Đượm chút buồn liêu du   Ký ức, qua lối cũ Ánh trăng xưa gọi đò Giữa bao mùa sương tuyết Sau lưng vẳng tiếng hò   Khuya nay xuân bừng đến Làm ấm lòng cỏ cây Cho rạng ngời sức sống Dâng đời áng thơ mây.   PHÁP CHÍ    

  • Miền thương nhớ

                                Chợt trong sương thấy bóng mình Cô liêu đứng - ngắm chút tình cô liêu Gánh sau lưng ráng trời chiều Khẽ tan vỡ giọt đìu hiu nắng vàng Cầm trên tay lá thời gian Gọi bâng khuâng tiếng hồng hoang bạc màu Dòng hư vô chảy về đâu Nhành sinh tử rụng hạt sầu riêng ai Con sông ký ức miệt mài Tìm ...

  • Con đường trắng

                                Hạt sương trong rụng cuối trời Nửa rơi vực thẳm nửa vời thênh thang Với tay lượm dáng trăng vàng Gót chân nhè nhẹ dặm ngàn sơ nguyên Bên kia dòng nước hư huyền Vớt lên hơi thở chiếc thuyền tâm hương Cánh hạc gắp giọt tình thương Mây bay tỏa trắng con đường ngày xưa   NHƯ HÒA    

  • Chiêm nghiệm

                                khuya về nhìn ngắm chiếc lá rơi mộng mị con tim run rẩy giấc chiêm bao còn ta bây chừ có không vẫn trọn vẹn niềm tin biển mặn chăng gió lạnh chăng chiêm nghiệm trăng chiêm nghiệm sao vẽ hạt cát long lanh đọng hư không gió vẫn thổi lên chiều tím muôn màu mà sao nét chữ không màu nắng xóa mờ đêm nhạt nhòa vô vị điểm hồn ai tìm lại ánh ...

  • Đạo hựu huyền

                                Nắng điểm am thiền một chút duyên Triền xanh khói biếc xoá ưu phiền Tiêu dao nhịp bước trăng soi lối Khinh khoát vần thơ ý vượt biên Gió thoảng non xưa thăm xứ Phật Mây qua núi cũ đáo vườn tiên Lều tranh nguyệt hiện hoa viên chiếu Cảnh trí an nhiên đạo hựu huyền   MINH NGỌC    

  • Tiễn bạn

                                Am mây tiễn nguyệt chiều Song thu, vắng, tịch liêu Đá tủi, sầu, sương vỡ Vai buồn, cảm, mộng xiêu Biển đời, chao kiếp nhạn Khe suối, dạt hồn rêu Giấc xưa, gầy, gió lộng Trang cũ, xác, trời hiu Cố hương tình, ray rứt Du tử nghĩa, dập dìu Vẫy tay, chào bạn lữ Hoàng hôn, nhòa, lắt liu.   CHƠN BẢO    

  • Bỡ ngỡ

                                Khói xám bơ vơ lạnh cuối trời Vàng thu man mác những đầy vơi Mưa bay hớt hãi qua muôn kiếp Gió hú miên man suốt vạn đời Đá cũ dãi dầu hoa vẫn nở Đèn xưa meo mốc lửa còn khơi Ô hay bỡ ngỡ trăm năm mộng Bóng nguyệt thì thầm sóng nước trôi   PHÁP THIỆN