Danh mục

  • Trái tim hóa ngọc

                              Tình cờ ngang lối cũ Rì rào mấy hàng dương Thu vương nhành liễu rũ Long lanh những giọt sương   Mênh mang bao nỗi nhớ Dáng hình ngài năm xưa Như vầng trăng cổ tích Sáng giữa trời bao la   Trái tim như biển lớn Gieo hạt khắp muôn nhà Trái tim thiền hóa ngọc Lấp lánh cõi mù sa   Nụ cười hoa hàm tiếu Ánh mắt tựa ...

  • Họa

                                tiếng chim hót màu xanh bừng lên sự sống bên trong những phiến lá chàng nghệ sĩ đánh đàn cung bậc trầm âm vang quên thêm chút vàng của nắng hanh hao cánh đồng xa rực cháy màu đỏ bóng cò đêm rã rời chở giấc mơ lạc bước chàng nghệ sĩ ngủ quên phím đàn rêu mọc thanh âm chợt đứt im bặt tiếng mưa rơi vẽ nên bức ...

  • Hồi sinh

                                vạt nắng chiều mong manh phơi mình trên lối mòn cỏ khóc níu bâng quơ hương xám một ngày trầm tích đá thiên cổ màu rêu phủ rưng rức bên trời thầm lặng một vành mây mỏi mòn sợi khói xanh vỗ về con sóng dữ khung lụa âm thầm tô điểm những đường nét hư linh đêm vuốt mặt nghe cay lòng mắt ...

  • Hương cau tình mẹ

                                Tay mềm ươm hạt tình mềm Nuôi mầm rêu đá dệt nên tuổi vàng Níu khói chiều, bóng mơ màng Nhớ thương quê cũ mênh mang đất trời Ca dao rớt giọt à ơi Chảy vào gốc lúa mộng đời ước mơ Lệ dài mẹ tắm con thơ Chảy trôi thân phận, bơ vơ thế tình Giếng nước xưa, thấy mặt mình Bên sau ...

  • Tiễn bạn

                                (Mến tặng CB)   Bỏ lại sau lưng mấy nẻo đường Người đi lặng lẽ bóng sầu vương Dấu chân hiu hắt phương trời rộng Tấm áo nhạt nhòa chốn bụi hường Ngõ trúc níu mây trao mộng gió Chung trà tiễn bạn đọng hơi sương Chiều thu chiếc lá buồn ly biệt Có rụng dùm ta nỗi nhớ thương.   CHƠN QUÁN    

  • Hóa mây

    (Mến tặng CM, ĐT)   Sáng nay, huynh ra phố có chút việc. Chiều, bên song vắng, đệ chờ... - Kìa! Đúng là huynh rồi, huynh đã về, nhưng dáng người sao thất thểu. Tò mò, đệ hỏi, huynh từ chối trả lời, lãng tránh ánh mắt đệ. Tối, bên chung trà, huynh bạch lộ nỗi niềm: - Đời người ...

  • Mộng ban sơ

                                Mưa phùn dệt trắng góc trời thơ Gió thoảng hiên mây bóng nhạn mờ Phố chợ trăm hoa trôi dạt cánh Rừng sâu cọng cỏ ngủ xa bờ Chiều qua bến cũ lòng xao xuyến Đêm ghé thuyền xưa dáng xác xơ Một chút duyên thôi, người chớ hỏi Ơn đời thấy kiếp mộng ban sơ.   PHÁP CHÍ